Lúc cực sướng là khởi đầu cực khổ
Luật vô thường như sóng vỗ triền miên
Nước chánh niệm lắng nghe từng con sóng
Từ biển sâu yên lặng chẳng ưu phiền
Những cảm thọ trong lòng ta như sóng
Lúc dạt dào êm dịu tựa trăng thanh
Lúc cuồng phong tan tành bao ác mộng
Thiền cho ta miền tĩnh lặng an lành
Những cảm thọ về thời gian cũng vậy
Làm cho ta không thể nhận ra mình
Tâm của ta luôn dính vào sự vật
Cứ quay cuồng trong dòng chảy vô minh
Có những ngày dài hơn cả chục niên
Là những ngày chờ ai thâm quầng mắt
Có những giờ dài hơn cả trăm năm
Là lúc đợi gặp ai sau song sắt
Có những phút muốn thời gian ghim chặt
Câu chuyện buồn trong im lặng miên man
Có những giây như dài hơn thế kỷ
Đủ cái nhìn từ giã cõi nhân sinh
Con ơn Bụt dạy con về Chánh Pháp
Hiểu vô thường là quy luật khách quan
Buông chấp kiến đưa con về vô ngã
Phút giây thiền đưa con tới bình an !
Tác giả: TS 1771 Phạm Hữu Minh